Nếu TT Biden thực sự muốn giúp đỡ Israel, ông phải dừng cuộc chiến năng lượng tại Mỹ ngay bây giờ

Home / Home page AchivesTin Tức / Bình Luận / Thông Báo / Sinh Hoạt CĐ Sự kiện / Đời Sống MỹTin Portland cũ/ Daily News on Youtube/ Thế Giới Hôm Nay/ Portland có gì lạ

Mô hình in 3D thiết bị bơm dầu trên tờ dollar trong một bức ảnh minh họa, ảnh chụp hôm 14/04/2020. (Ảnh: Dado Ruvic/Reuters)

Stephen Moore/Thứ ba, 17/10/2023

Trong tuần này, Tổng thống (TT) Joe Biden đã long trọng tuyên bố rằng ông sẽ sát cánh cùng Israel trước những kẻ khủng bố. Điều đó thật tuyệt vời. Tuy nhiên, hành động của ông ở Tòa Bạch Ốc đã tạo thuận tiện cho những cuộc tấn công sát nhân này bằng cách viện trợ cho kẻ thù của chúng ta. Điều này có thể dự đoán trước và có thể tránh được.

Cuộc chiến năng lượng tại Mỹ quốc của TT Biden bắt đầu từ ngày đầu tiên ông nhậm chức. Hành động đầu tiên của ông trên cương vị tổng thống là hủy bỏ dự án đường ống Keystone XL, và việc đảo ngược có hệ thống các chính sách năng lượng ủng hộ Mỹ quốc của cựu TT Donald Trump khiến tình hình ngày càng trở nên tồi tệ hơn sau mỗi tháng.

Viện Nghiên cứu Năng lượng liệt kê rất nhiều chính sách chống sử dụng nhiên liệu hóa thạch của TT Biden, gồm việc thu hồi hàng triệu mẫu đất có nguồn dầu khí quan trọng trong những tuần gần đây — từ Alaska đến Vịnh Mexico — khỏi hoạt động khai thác và sản xuất. Các quy định về môi trường của TT Biden và mức thuế cao hơn đối với ngành này dường như được đưa ra có chủ ý nhằm khiến ngành này phá sản — giống với những gì ông ấy đã hứa hẹn sẽ thực hiện nếu được bầu làm tổng thống.

Do đó, báo cáo năng lượng mới nhất của Ủy ban Thúc đẩy Thịnh vượng cho thấy sản lượng dầu của Hoa Kỳ thấp hơn khoảng 2 triệu thùng/ngày so với khi áp dụng chính sách của cựu TT Trump. Với mức giá hiện nay là 85-90 USD một thùng, điều đó đồng nghĩa Hoa Kỳ đang mất khoảng 175 triệu USD mỗi ngày sản lượng năng lượng. Liệu quý vị có muốn trả từ 4 đến 5 USD cho một gallon ở trạm xăng hay không?

Đây không chỉ là tổn thất kinh tế do chính họ tự gây ra mà còn là mối đe dọa an ninh quốc gia ngày càng nghiêm trọng.

Trong 50 năm qua, chúng ta đã biết rằng các tổ chức khủng bố như Hamas chủ yếu được tài trợ bằng những đồng dollar từ dầu mỏ. Chúng ta cũng biết rằng từ thời áp dụng lệnh cấm vận dầu mỏ của OPEC vào những năm 1970, quốc gia nào nắm quyền kiểm soát thị trường dầu mỏ thì sẽ có ảnh hưởng địa chính trị cao nhất trên toàn thế giới. Một sự thật hiển nhiên là trong các cuộc đối đầu toàn cầu ở thế kỷ 21, sức mạnh kinh tế đóng vai trò quan trọng nhất trong việc tự vệ trước kẻ thù.

Ai được hưởng lợi nhiều nhất từ ​​các chính sách “xanh” chống nhiên liệu hóa thạch của chính phủ đương thời này? Trước tiên phải kể đến Nga. TT Biden đã trợ giúp và tiếp tay cho cỗ máy chiến tranh Vladimir Putin ở Ukraine bằng cách khiến cho dầu và khí đốt của Nga trở nên đắt đỏ hơn trên thị trường thế giới. Tương tự, ông cũng đã làm giàu cho các quốc gia sản xuất dầu mỏ ở Trung Đông như Iran.

Tất nhiên, tính dễ bị tổn thương của Mỹ quốc gia tăng và khả năng ứng phó của chúng ta trước các cuộc tấn công khủng bố nhắm vào Israel sụt giảm là do kho dự trữ xăng dầu chiến lược của Hoa Kỳ đã gần như cạn kiệt dưới thời TT Biden. Chúng ta đối diện với cuộc xung đột này trong tình thế tồi tệ nhất.

Chẳng ích gì khi khoảng 10 tỷ dollar trong ngân sách quốc phòng của chúng ta hiện được chuyển sang các chương trình năng lượng xanh mà không giúp ích gì cho việc tăng cường an ninh quốc gia.

Để giành chiến thắng trong cuộc chiến chống khủng bố mới này, bước đầu tiên rõ ràng là Mỹ quốc phải lấy lại vị thế thống trị về năng lượng — một vị trí mà chúng ta đã đạt được dưới thời TT Trump. Điều đó nghĩa là chúng ta cần sản xuất ra tất cả năng lượng của mình. Dầu, khí đốt, than đá, năng lượng hạt nhân của chúng ta, và năng lượng gió, năng lượng mặt trời khi có điều kiện phù hợp và có thể tiết kiệm chi phí.

Thay vào đó, nếu TT Biden tiếp tục khuất phục trước những nhà bảo vệ môi trường cấp tiến, thì chúng ta sẽ làm cho Mỹ quốc suy yếu và kẻ thù của chúng ta mạnh hơn, và thế giới sẽ trở thành một nơi nguy hiểm hơn nhiều trong những năm tới.

Quan điểm trong bài viết này là ​​của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.

Doanh Doanh biên dịch